Một cái móng vuốt cương thi to lớn chụp về phía mặt tôi.
- Mẹ nó, đánh người không vả mặt mày con mẹ nó không hiểu hả…
Tôi thầm mắng một câu, muốn trốn tránh cũng đã không kịp, trên tay lại không có phù chú, chỉ phải nắm chặt nắm tay, gai nhọn Huyết Ngọc Ban Chỉ chợt lóe hồng mang, hấp tấp một quyền đánh về trước.
Chỉ là lòng tôi suy nghĩ, trên tay lại chậm mất một bước, cánh tay vừa mới nâng lên, cái móng vuốt to lớn đó cũng đã đánh tới trước mắt, tức khắc mùi tanh tưởi huân mũi, trong lòng tôi trầm xuống, mắt thấy sắp phải trúng chiêu, bên cạnh bỗng nhiên xẹt qua một trận gió mạnh, chỉ nghe ngao ô một tiếng, móng vuốt to lớn cùng với cánh tay cương thi kia bị đứt đoạn từ khuỷu tay, bay lên giữa không trung.
Tôi vội vàng quay đầu nhìn lại, đúng là Khả Khả nhào tới, móng vuốt huy động, tức khắc đầu cương thi kia lăn xuống, lại một chân, bùm ngã quỵ trên mặt đất.
Trong đôi mắt Khả Khả bắn ra hồng quang sắc bén, cả người tản ra hơi thở bạo nộ cuồng dã, trong yết hầu không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ, đón đầu một mảnh cương thi mà vọt lên.
Đám cương thi này, thật không có một cái là đối thủ của cô ta, Khả Khả tựa như một cái máy xay thịt, ở trong đàn cương thi nhảy tới nhảy đi, nanh vuốt cùng sử dụng, thân hình như gió mạnh xoay tròn, chớp mắt những cương thi đó đã bị cô ta đánh đổ một mảnh.
Khả Khả vừa ra tay, tôi tức khắc nhẹ nhàng thở ra, trong cơ thể cô ta là miêu hồn, phỏng chừng trời sinh đối với cương thi có một loại sợ hãi, nhưng mà lúc này cuồng tính quá độ, lúc này mới có thể cho những con cương thi đó biết tay.
Tôi phất phất tay với Lãnh Thanh Dương, ý bảo anh ta không cần phải đi về phía cửa sơn cốc nữa, chiếu theo cái xu thế này, qua một hồi nữa là có thể thu phục được hết toàn bộ, tuy rằng trên người tôi không còn Phá Tự Phù, nhưng mà lại có huyết chú uy lực cực lớn, tuy rằng hao phí tinh thần lực, nhưng hiệu quả lại rất là to lớn.
Máy người chúng tôi ở trong đàn cương thi xung phong liều chết, thân pháp Tiểu Bạch rất là nhanh nhẹn, sau khi đánh đổ được một con cương thi, liền làm theo cách đó, nhảy đến trên lưng con cương thi tiếp theo, dùng Huyết Hồ Lô thu hồn phách cương thi, theo sau cương thi kia thẳng tắp ngã xuống, biến thành một khối thây khô.
Còn Khả Khả lại là thuần túy vật lộn, vật lý công kích, tựa như một cái thích khách, ở trong đàn cương thi xoay chuyển thân mình một cái, liền có một mảnh đầu cương thi rơi xuống đất.
Phá Tự Huyết Chú của tôi, giống như là một quả lựu đạn có uy lực cực lớn, nơi nó đi đến tiếng nổ mạnh không ngừng, từng mảnh bầm thây, phần còn lại của chân tay đã bị cụt bay loạn đầy trời, trong nháy mắt tôi cơ hồ có loại ảo giác giống như đang giết người, nhìn những cái cương thi đó sôi nổi ngã xuống đất, trong lòng có chút không đành lòng, đây đều là những người chết đã sớm xuống mồ, lại bị Mã Cửu moi ra, dùng tà pháp ra roi, kết quả làm cho thi cốt vô tồn, hồn phi phách tán.
Nhưng mà không có biện pháp, trên đời này không có nhiều chuyện như ý người khác như vậy, huống chi hiện tại bọn họ là cương thi, nếu mà tôi cùng một đám cương thi giảng nhân nghĩa đạo đức, như thế quả là quá thiếu tâm nhãn đi.
Tôi ra tay không ngừng, cùng Tiểu Bạch còn có Khả Khả đại sát tứ phương, giết tới lúc khắp nơi đều là tàn thi, Lãnh Thanh Dương tiếng súng đã ngừng, ở nơi xa quan chiến, chỉ khi chúng tôi gặp phải nguy hiểm mới giơ súng, giúp chúng tôi giải vây.
Lại một lát sau, trong sơn cốc đã không có một cái cương thi có thể đứng thẳng, Tiểu Bạch hô to đã ghiền, giơ Huyết Hồ Lô chạy tới, lắc đầu líu lưỡi nói.
- Anh họ à hai người quá bạo lực, nhìn xem em xử lý mấy thứ đó kìa, đều giữ cho họ toàn thây.
Tôi thở hổn hển nói.
- Không bạo lực không được, nếu như vừa rồi mềm lòng một chút, hiện tại đã theo chân bọn họ …… Khả Khả, được rồi, bọn họ đã hoàn toàn đã chết…
Chỉ thấy Khả Khả ở một bên đang liều mạng cắn cổ một con cương thi, giống như là một con mèo đang cắn cổ con chuột, mà con cương thi kia đã chết từ lâu rồi, tôi vội tiến lên giữ chặt Khả Khả, thật vất vả mới kéo được cô ta lại, cô ta hơi cong eo, hơi hơi thở dốc, nhìn khắp nơi trong sơn cốc đều là xác cương thi, hung tợn liếm môi một cái.
Tôi nhìn đôi môi gợi cảm của cô ta, quả thực không dám tưởng tượng vừa rồi cô ta ngạnh sinh sinh cắn đứt bao nhiêu cổ cương thi, vội quay đầu, hướng trong sơn cốc hô to.
- Mã Cửu, đám cương thi tiểu đệ của ông đã xong dời hết rồi, còn có cái bản lĩnh gì nữa, tôi khuyên ông mau chóng đi ra đây, tôi bảo đảm không đánh chết ông!
Tôi liên tiếp hô ba tiếng, trong sơn cốc bỗng nhiên truyền ra tiếng cười của Mã Cửu.
- Ha ha ha ha, các người đúng là có bản lĩnh, nhưng mà người trẻ tuổi vẫn quá là nóng vội, phía trước chỉ là bữa sáng khai vị mà thôi, kế tiếp, trò hay mới vừa bắt đầu…
Tiếng nói vừa dứt, bỗng nhiên, chỗ sâu trong sơn cốc vang lên từng tiếng rít, giống như lệ quỷ gào khóc, xông thẳng tận trời, ngay sau đó, từ mặt sau vách núi kia truyền ra từng trận âm thanh gào thét khiếp người.
Ngay sau đó, một cái cương thi lắc la lắc lư đi ra từ phía trong đó, ngay sau đó là cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư...... Từ hai bên vách núi liên tiếp trào ra cả đám cương thi, rất nhanh đã thành một đàn, hơn nữa mặt sau còn đang cuồn cuộn không ngừng, không biết rốt cuộc có bao nhiêu.
Như vậy còn không tính cái gì, đúng lúc này, ở vách núi hai bên chỗ chúng tôi đang đứng cũng bắt đầu xuất hiện bóng dáng cương thi, mỗi người bộ mặt dữ tợn đáng sợ, rậm rạp dọc theo vách núi hình thành một vòng vây, chậm rãi đi sát về phía chúng tôi.
Chúng tôi ngây ngẩn cả người một chút, tuy rằng nghĩ tới phía sau còn có thứ lợi hại hơn, nhưng không nghĩ tới bọn họ lại có thể chế tạo ra nhiều cương thi như vậy, tuy rằng sơn cốc này tương đối rộng lớn, thế nhưng lúc này lại dần dần nhỏ hẹp, cơ hồ đã bị đàn cương thi này lấp đầy.
Ngay lúc chúng tôi nhìn chung quanh đột nhiên xuất hiện lớp cương thi giống như thủy triều, chuyện càng đáng sợ hơn đã xảy ra, trong đám tàn thi trên mặt đất, đột nhiên giống như có thứ gì ở bên trong mấp máy, tôi cúi đầu nhìn, chỉ thấy ở chỗ cách chân tôi không xa lắm, một cái tay đứt bỗng nhiên giật mình, vậy mà nó lại bắt đầu men theo mặt đất bò lên.
Khả Khả nhảy dựng lên, ngao ô kêu to, vòng eo cong lên, tôi phỏng chừng nếu như trên người cô ta có lông, hiện tại đều dựng thẳng lên hết rồi……
Tiểu Bạch cũng trợn trắng mắt, trợn mắt há hốc mồm nói.
- Tổ sư thiên sư nhà chúng tôi ơi, cương thi đại biến thân a……
Lãnh Thanh Dương từ cửa cốc chạy tới, sắc mặt cũng thay đổi, lại nhìn tàn thi đầy đất, chậm rãi bò lên, rớt đầu, thiếu nửa người, thiếu cánh tay, gãy chân, thậm chí bị nổ thành toái khối, cương thi tàn khuyết không được đầy đủ, cũng đều bò lên, xiêu xiêu vẹo vẹo, uốn éo ngăn hướng chúng tôi bên này, vô cùng thong thả đi tới.
Chẳng những như vậy, chúng tôi lại nhìn trên mặt đất, những cái chân gãy cánh tay tàn cũng từng khúc một khúc một bò trên mặt đất mấp máy, bò sát một chút, mục tiêu vẫn cứ là chúng tôi!
Tôi không khỏi chấn động, cái này đã hoàn toàn vượt quá phạm vi tôi có thể nhận thức được, phía trước nói qua, đầu là lục dương khôi thủ, cương thi sở dĩ có thể di động được, chính là bởi vì hồn phách ngưng tụ lên đỉnh đầu không tiêu tan, lúc này mới vẫn duy trì một tia bản năng, mà cương thi nguyên bản ở bãi tha ma, âm khí trọng, oán khí thâm, hồn phách không tiêu tan cũng có thể lý giải.
Nhưng lúc này này cương thi đầu cũng chặt đứt, thân mình cũng nát, theo lý thuyết hồn phách cũng nên tan, không có khả năng lại tiếp tục bò dậy cùng chúng tôi đối nghịch, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào đây?
Lãnh Thanh Dương mặt trầm như nước, không ngừng nhìn quét chung quanh, sốt ruột nói.
- Bây giờ rất là không ổn, tình huống này quá quỷ dị, tôi thấy cương thi khắp núi chắc cũng đã đổ dồn về đây hết rồi, hiện tại rất là bất lợi với chúng ta, mọi người cẩn thận lui về phía sau, không nên chạy loạn, thối lui đến cửa cốc, là có thể lui lại.
Chúng tôi gật đầu đồng ý, ngưng thần đề phòng chung quanh càng ngày càng nhiều cương thi, cùng nhau chậm rãi lui về phía sau.
Cũng may tuy rằng chúng tôi lui thong thả, nhưng những con cương thi đó lại còn chậm hơn cả chúng tôi, trên cơ bản là một bước thì diêu vài ba cái, miễn cưỡng cũng chỉ có thể đi đường, đặc biệt là số lượng quá nhiều, chen chúc ở cùng nhau, những con thiếu cánh tay, thiếu chân rơi đầu đi chậm nhất, cố tình còn che ở phía trước, phía sau lại không thể nào chen lên được, gấp tới mức kêu gào, thậm chí đã có dấu hiệu tự giết hại lẫn nhau.
Mà mấy cái tay chân gãy gì gì đó, tuy rằng trên mặt đất không ngừng mấp máy, cơ bản cũng chính là bị giẫm đạp, ở dưới chân đàn cương thi, sau một hồi đã bị bao phủ.
Trong đàn cương thi xung phong rống lên một tiếng, Mã Cửu ầm ĩ cuồng tiếu nói.
- Tiểu tử, các ngươi cứ chậm rãi chơi đi, nhưng mà trước khi xuống tay thì chú ý một chút, nói không chừng bên trong có người các ngươi biết nha…
Ông ta thốt ra lời này, lòng tôi lập tức cả kinh, hắn đây là có ý tứ gì, chẳng lẽ người tôi biết cũng đã bị ông ta chế thành cương thi, đang ở trong này sao?
Liên tiếp những gương mặt hiện lên ở trong óc, trong lòng tôi kinh hoàng, nếu ông ta nói chính là thật sự, cái thứ nhất có khả năng nhất chính là Hướng Vũ, anh ta truy tung mà đến, đến nay vẫn không thấy tung tích, nếu như thật sự trong đàn cương thi này có anh ta, hoặc là những người khác mà tôi biết, tôi đây còn có thể xuống tay được hay không?
Ý niệm này chợt lóe qua đầu tôi, Lãnh Thanh Dương trầm giọng nói.
- Đừng nghe ông ta, là ông ta cố ý để cho cậu tâm hồn kiêng kị, thời gian chế tác một cái cương thi không thể nào một sớm một chiều là có thể thành, yên tâm, Hướng Vũ sẽ không xui xẻo như vậy.
Tôi chậm rãi gật đầu, nhíu mày nói.
- Nhưng những con cương thi này, nổ thành toái khối đều bất tử, làm sao bây giờ?
Lãnh Thanh Dương nói.
- Không quản được nhiều như vậy, trước lui đến cửa cốc lại nói, tôi con mẹ nó hiện tại cũng không biết.
Tôi theo bản năng quay đầu lại nhìn nhìn cửa cốc, lại tức khắc cả kinh, cửa cốc không biết khi nào lại nổi lên một luồng sương mù, giống như làn sương mù chúng tôi nhìn thấy lúc trước, trong sương mù, cổ vương hồi lâu chưa hiện chân thân đang đứng ở nơi đó, hắc hắc cười lạnh.
Ông ta lại dùng Sương Mù Cổ phong tỏa cửa cốc, tôi quay đầu lại nhìn trong sơn cốc, cương thi đầy khắp núi đồi, sát chi bất tận, sát chi không dứt, sát chi bất diệt, bốn phương tám hướng đều bị bọn họ vây quanh.
Ngay tại thời điểm mấu chốt này, Tiểu Bạch bỗng nhiên hô.
- Anh họ, đại sự không ổn rồi, em thấy, chúng ta phải giết đi ra.
- Phải giết? Cái gì phải giết…
Tôi nhất thời không hiểu được lời cậu ta nói là có ý gì.
- Thỉnh Xương Thiên Sư……
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo